Có người đến Hà Giang vì mải mê với những nụ tam giác mạch, hay hay để trả lời câu hỏi hiển nhiên “Hà Giang có gì đẹp” bằng cách đi qua những điểm du lịch Hà Giang, mà nổi bật nhất là cột cờ Lũng Cú, điểm cực Bắc của Tổ Quốc. Nhưng cũng không ít người đến với Hà Giang vì mê mải với những cung đường uốn lượn theo rặng núi cao chót vót. Hà Giang luôn đẹp, không chỉ bởi những mùa hoa mà cả bốn mùa trong năm.
Hè vừa đến cũng là lúc mình cùng cô bạn thực hiện kế hoạch đã ấp ủ từ lâu, đó là trở lại thăm Hà Giang. Đã từng đến đây một lần nên bọn mình cũng có đôi chút kinh nghiệm về phương tiện di chuyển, đường đi,… nhưng lần này cô bạn bảo rằng muốn có một chuyến đi đặc biệt hơn, muốn nhiều hơn những trải nghiệm thú vị, thế là bọn mình đã có một quyết định cực kì táo bạo là “phượt” xe máy từ Huế đi Hà Giang.
Cột mốc số 0 huyền thoại mà ai đến Hà Giang cũng phải ghé check-in.
1. Trên đường đi
Thường thì những ngày đầu tháng 7 ở Hà Giang sẽ là những buổi sáng với mặt trời chói chang và những cơn mưa giông bất chợt vào buổi chiều. Riêng với hôm đó, Hà Giang trời âm u, chẳng thấy mặt trời đâu, thay vào đó là từng đợt mây tràn xuống các con đường làm cho bọn mình cứ ngỡ như lạc vào xứ sở thần tiên.
Những ruộng lúa chìm trong mây mù.
Đâu đâu cũng là mây.
Không cần nói cũng biết cảm xúc của hai đứa háo hức như thế nào. Liên tục hò hét trên suốt chặng đường mỗi khi đổ đèo hay băng qua những làn mây lạnh tê tái trên những ngọn núi cao chót vót. Đây cũng có lẽ là điều may mắn, vì lần trước bọn mình đã được trải nghiệm một Hà Giang với đầy nắng, nên lần này khi nhìn thấy mảnh đất này khoác lên mình màu áo khác, cảm giác vừa gần gũi cũng vừa có gì đó xa lạ, mới mẻ.
Tranh thủ gặt lúa trước khi mưa ngày một to hơn.
Những ruộng lúa bao la bát ngát trải dài trên suốt đường bọn mình đi.
Đang là tháng 7, Hà Giang không có các loài hoa đặc trưng như hoa tam giác mạch hay hoa đào hoa mận nên không có nhiều du khách đến với nơi đây, nhưng đối với riêng mình, cô bạn đồng hành của mình và có lẽ là nhiều người khác nữa thì điểm đặc biệt và thu hút nhất của Hà Giang, câu trả lời đầu tiên cho câu hỏi “Hà Giang có gì đẹp?” chính là những cung đường đèo đẹp đến nao lòng.
Cung đường chữ M nổi tiếng ở Hà Giang.
2. Đèo chín khoanh
Cô bạn của mình thì cực kì thích mạo hiểm và có phần năng động, và những cung đường đèo nơi đây thì quá ư là hợp “khẩu vị” có phần khác lạ đối với một cô gái Huế điển hình. Liên tục tranh giành quyền được cầm lái để có thể tự mình chinh phục những cung đường mà những phượt thủ vẫn hằng ao ước được đặt chân đến.
Đường đến đèo chín khoanh.
Dừng chân tại đoạn đèo nổi tiếng nhất của Hà Giang, chín khoanh, bọn mình lại phải trầm trồ vì cảnh tượng nơi đây thực sự hùng vĩ. Những con dốc ngoằn ngoèo uốn lượn nối đuôi nhau tạo nên một cung đường có phần nguy hiểm nhưng không kém phần độc đáo. Từ đây nhìn ra xa có thể thấy trời và đất như đang hòa quyện vào nhau tạo nên khung cảnh mà chỉ có những người đến đây, trực tiếp nhìn thấy thì mới có thể cảm nhận được sự hùng vĩ này.
Trên đỉnh đèo chín khoanh.
Mây sà xuống núi.
3. Phó Bảng
Phó Bảng là một thị trấn nhỏ thuộc huyện Đồng Văn, đơn giản và bình yên đến lạ. Con đường vào Phó Bảng cứ vòng vèo mãi từ dãy núi này sang dãy núi khác, mưa cứ rơi rả rích trên những thung lũng thăm thẳm không một bóng người cho mãi đến khi bất ngờ Phó Bảng hiện ra. Bọn mình đến Phó Bảng vào một ngày mưa, cứ tưởng đó là chuyện không may, nhưng hóa ra lại không phải, Phó Bảng trong cơn mưa đẹp vô cùng.
Đường đến Phó Bảng.
Những căn nhà cổ kính chìm trong mưa đã thực sự khiến bọn mình xiêu lòng.
Góc phố bình yên nhất của thị trấn Phó Bảng.
Trước hiên nhà.
Những dòng chữ đỏ nổi bật trước cổng nhà.
Thị trấn này hầu như chưa có dấu vết du lịch nhiều, nơi đây khiến bọn mình dao động bởi những căn nhà trình tường đỏ phai mờ theo năm tháng, những dãy câu đối đỏ, hay những giàn gác củi ngay trước ngõ. Đường phố mờ đi vì cơn mưa, thỉnh thoảng bọn mình chỉ bắt gặp vài ba cô chú bán buôn lướt qua vội vã hay những đứa trẻ cùng nhau nô đùa dưới mưa. Thật an yên!
Vẻ đẹp bước ra từ trong tranh của thị trấn.
Những căn nhà trình tường đỏ cổ kính khó nơi nào có được.
4. Cao nguyên đá Đồng Văn
Rời Phó Bảng, bọn mình tiếp tục hành trình khám phá mảnh đất diệu kì Hà Giang. Trải qua hơn 100 km đường đèo với những đoạn cua tay áo gấp đến chóng mặt giữa một bên là vực sâu và một bên là từng lớp núi đá tai mèo, khung cảnh hoang sơ và hùng vĩ của Cao nguyên đá Đồng Văn hiện ra trong mờ mịt khói mây khiến bọn mình thực sự thẫn thờ, dù đây là lần thứ hai.
Chiếc xe vượt ngàn cây số cùng bọn mình chinh phục Hà Giang.
Vẻ hùng vĩ của cao nguyên đá Đồng Văn.
Lần đầu tiên bọn mình đến đây là một ngày nắng, nên ngay dưới chân cao nguyên đá có một hàng nướng nhỏ của các cô dân tộc, vài người dừng chân ghé lại thưởng thức một củ khoai lang nướng hay một xiên thịt, ấm áp vô cùng.
Hà Giang trong những ngày mưa đúng là vất vả thật nhưng bù lại cảnh sắc lại đẹp gấp ngàn lần.
5. Dinh Thự Họ Vương
Có lẽ vì bọn mình là người Huế nên các khu nhà của các vị vua xưa như thế này không quá xa lạ với bọn mình, tuy nhiên nơi đây vẫn có những nét cổ kính riêng với kiểu xây dựng độc đáo và để lại cho bọn mình những cảm giác rất khác lạ. Ngay trước dinh thự có một vài gian hàng bán các đặc sản của vùng núi Tây Bắc, nếu đến vào buổi sáng, bạn có thể bắt gặp buổi họp chợ tuy đơn giản nhưng lại tấp nập vô cùng.
Cổng vào dinh vua Mèo.
Một chút nắng hiếm hoi trong những ngày mưa rả rích.
Cô hướng dẫn viên kể về tiểu sử của vua Mèo và sự hình thành của dinh nhà họ Vương.
Những gian hàng nhỏ bán đặc sản vùng núi ngay trước cổng vào dinh thự.
6. Cột cờ Lũng Cú
Người ta đến Lũng Cú để được tận cái cảm giác đứng trên mảnh đất cực của tổ quốc yêu thương và lắng nghe những câu chuyện về cột cờ nơi đây để mang theo những tự hào trong trái tim ấm nắng.
…Cực Bắc ơi, lần đầu tôi đến
Ba lô trên vai hăm hở
Đôi giày vải vẹt mòn
Ngước nhìn lên
Nghẹn ngào Lũng Cú!…
Cột cờ Lũng Cú chỉ cách điểm cực bắc của tổ quốc chừng 2 km thôi nhưng nơi đây vẫn luôn được xem là biểu tượng của chủ quyền quốc gia, biểu tượng cho điểm cực Bắc của Tổ Quốc. Đường lên Lũng Cú cũng có đôi chút khó khăn với những con đường quanh co và vực sâu, đặc biệt là trong những ngày mưa, một vài điểm đã bị sạt lỡ. Nhưng khi đến đây bọn mình thật sự đã rất tự hào, từ trước đến nay bọn mình chưa từng nghĩ sẽ được đặt chân đến một nơi xa như thế này.