fbpx
Tin tức

Một lần đến Hà Giang

Nhận được cuộc điện thoại gấp gáp của người bạn từ Hà Nội về kế hoạch cho chuyến đi Hà Giang mấy ngày cuối tuần, dù rất bận bịu với hàng loạt deadline nhưng khi nghe cái giọng thánh thót mê hoặc của “cổ” về Tu Sản, về hoa tam giác mạch…, tôi quyết định “cái rụp” nhanh chóng book vé.


Toàn cảnh Mã Pí Lèng 

Từ quận Phú Nhuận, Tp. Hồ Chí Minh, tôi xách ba lô ra khỏi chung cư cao tầng, gọi grab car đến sân bay Tân Sơn Nhất khi trời mới tờ mờ sáng. Lúc này, những con đường của Thành phố vẫn vắng lặng. Trên đường đi, thầm cầu mong sẽ có một chuyến bay thuận lợi để đáp Nội Bài lúc 10h cho kịp thời gian hẹn những người bạn đồng hành sẽ đón tôi lúc 11h ở cổng chờ sân bay di chuyển đến Hà Giang. Ơn trời là mọi việc đều diễn ra ổn thỏa, nhóm chúng tôi 6 người bắt đầu hành trình trên cung đường Tuyên Quang- Hà Giang- Đồng Văn. Ngoài 5 người bạn từ Hà Nội, tôi là lữ khách xa nhất và theo như lời của cô bạn cùng đoàn là “máu chiến” nhất.

300km đầu tiên khá dễ dàng, dọc tuyến đường chạy qua Tuyên Quang, xe bon bon qua những vườn thanh long đỏ trái nhỏ mà hồng sẫm, ngọt thanh mát, những vườn cam mọng nước và ổi găng đưa hương thơm vào tận cửa xe. Chập tối, chúng tôi dừng nghỉ đêm tại Tp. Hà Giang. Lần đầu tiên tôi được trải nghiệm món cháo ấu tẩu lừng danh ở một quán nổi tiếng trong thành phố. Cháo được nấu với thịt chân giò hầm nhừ, màu nâu sánh, những vụn nhỏ hoặc lát mỏng của một trong bốn loại độc dược bảng A chỉ còn vị hơi nhẫn nhẫn, bùi bùi… Viết ra hơi ngại nhưng trước khi ăn cháo ẩu tẩu, 6 chúng tôi đã “làm gọn” nồi lẩu mà nguyên liệu chính là con gà mái 2,5 kg mới cách đó 5 phút còn chạy rất nhanh trong vườn. Rau ăn kèm lẩu ngoài nấm tươi, còn có ngọn non xanh mướt của đậu hà lan thứ rau được trồng nhiều ở vùng Đông Bắc. Có lẽ, nhờ độ tươi ngon ấy mà chị đầu bếp thật thà có nụ cười hồn hậu đánh thắng tất cả các nhà hàng dưới miền xuôi cùng những đầu bếp khéo léo nếu có thi nấu ăn. Những thực khách đói mềm sau ngày đi đường mệt nhoài trong hội chúng tôi cùng gật đầu công nhận thế. Tối muộn, chúng tôi duỗi dài chân trên lớp nệm êm ái của khu nghỉ có view ven hồ đẹp chất ngất mà giá chỉ 600k/đêm/2 người trong mùa kích cầu du lịch. Sáng hôm sau dậy sớm từ 6h, chúng tôi tranh thủ chụp hình đón bình minh phố núi và rong ruổi tiếp đến Đồng Văn, Quản Bạ.


Có thể bắt gặp hoa tam giác mạch ở bất cứ đâu trên vùng cao nguyên đá

Đến Hà Giang, tất cả dân phượt chuyên nghiệp hay không chuyên đều không thể bỏ qua các điểm check in nổi tiếng như Hẻm Tu sản, sông Nho Quế, Mã Pí lèng, dinh thự Vua Mèo Vương Chí Sình, chợ phiên Đồng Văn, cột cờ Lũng Cú, núi Đôi…, nhưng với người viết, tất cả những điểm dừng ấy chỉ đúng nghĩa là các “check point”, ghi dấu rằng bạn đã đến nơi này. Còn tất cả những nguyên vẹn đắm say dành cho vùng đất biên thùy sẽ trải dài trên cung đường hàng trăm cây số vòng vèo nín thở của các đoạn cua tay áo, chỉ có người lái xe là không thể lơ là một giây nào, chứ hành khách thì dù có say xe lử đử đến ngất lên ngất xuống vẫn thấy nghẹn ngào trước vẻ đẹp không thể mô tả chỉ bằng hình ảnh hay bằng lời. Bất kỳ khoảng nào trên suốt cung đường đèo hàng trăm km, cũng có thể thấy qua cửa xe bên này là mặt nước tĩnh lặng màu xanh lục của nhánh sông nhỏ đổ vào Nho Quế, ngay trong tầm nhìn là vách đá thẫm màu vững chãi được phủ lan rừng, dương xỉ; ven đường là sóng tam giác mạch rập rờn, và nếu ngồi phía bên kia, ngoài cửa xe là sông mây cuồn cuộn trắng xốp che hết vực núi sâu hun hút…


Nông sản địa phương hút khách du lịch trong phiên chợ Đồng Văn

Tôi sẽ chẳng bao giờ có thể quên được hình ảnh trên những vách đá cheo leo cũng có thể gặp những khoảng phủ màu hồng phớt của tam giác mạch. Gió thổi hạt hoa mùa trước đi đâu, thì mùa này màu hồng trắng, tím… sẽ lan ở đó. Một loại cây rất nhiều công dụng, vừa làm lương thực, vừa tạo nét đẹp không thể lẫn, mà vẫn khiêm tốn, nhẫn nại, đang dần phủ khắp Đông Bắc mùa này. Tam giác mạch giờ cũng được trồng có quy hoạch, điểm những mảng hồng xinh cả trên những rẻo đất nhỏ quanh những ngôi nhà bé xíu giữa mảng xanh hết tầm mắt của núi đồi.

Ba ngày ở vùng cao, sẽ là quá ít cho những tay săn ảnh chuyên nghiệp, càng ít hơn nữa với những người dành phần lớn thời gian của ngày cho những cuộc họp căng thẳng muốn tìm những ngày thư giãn trong không khí lạnh mát đầu Đông, cho những người luôn bận rộn lo toan cho gia đình, cho những cô cậu 9X muốn tìm nơi sống ảo đẹp mỹ mãn… nhưng cũng đủ để những khách du lịch yêu thiên nhiên, thích mạo hiểm mà lại lãng mạn, muốn ăn ngon mà không muốn tăng cân, cần những hồn nhiên của vùng cao… sẽ hài lòng. Với mức chi phí dăm ba triệu đồng nếu bạn là khách phương Nam, còn ở ngay các tỉnh phía Bắc, đi cả đoàn, thì rẻ hơn rất nhiều. Với những người chưa hề đặt chân đến Hà Giang, rằng riêng Hoa tam giác mạch thôi, điểm nhấn dịu dàng ấy của Hà Giang đã khiến chuyến đi không dễ dàng của bạn rất đáng giá. Nhưng nếu bạn ở xa và không khỏe, bị huyết áp thấp, dễ say xe, thì Hà Giang chưa hẳn đã là nơi dành cho bạn.


Em bé dân tộc đang ngồi tết những bó hoa nhỏ phục vụ du khách ngay trên thửa hoa của gia đình

Chuyến đi Hà Giang vào mùa hoa tam giác mạch trên chiếc xe 7 chỗ của chúng tôi có 6 người. Hai đôi vợ chồng hạnh phúc và hai phụ nữ độc thân. Tất cả đều tạm dừng những bận rộn của cuộc sống trong vài ngày đến Hà Giang, để đi cùng và đồng thuận với nhau rằng, đi là để thấy yêu quê hương đất nước nhiều hơn, để khi trở về càng yêu hơn nơi mình đang sống, để lại cùng vượt qua những khó khăn của một năm COVID-19 đang dần khép lại.

Đi Hà Giang về thấy ngày làm việc như trôi nhanh hơn, thấy muốn dịu dàng và gần gũi hơn với đồng nghiệp và gia đình, thật đấy! Không tin bạn cứ thử xách ba lô, sạc pin điện thoại và lên đường.

baodulich.net

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *